Dù biết sẽ bị người đời, thậm chí là mẹ chồng cho là bất hiếu nhưng tôi vẫn nhất quyết đưa mẹ chồng vào viện dưỡng lão.
Dưới đây là chia sẻ của Trần Hoa (46 tuổi), được đăng tải trên trang Sohu (Trung Quốc).
Tôi đã nghĩ rằng, việc phụng dưỡng mẹ chồng suốt 7 năm là mình đã làm tròn đạo hiếu. Tuy nhiên tôi không ngờ rằng, trong khoảng thời gian đó vô tình gây ra những phiền toái không ngờ đến cho cả gia đình.
Hai vợ chồng tôi đã kết hôn được nhiều năm và luôn giữ cho mối quan hệ luôn tràn đầy sự tôn trọng, lắng nghe lẫn nhau. Anh ấy là con út trong gia đình. Bố chồng tôi đã mất lâu còn mẹ chồng đã già và mắc phải nhiều căn bệnh mãn tính, làm cho việc di chuyển của bà trở nên khó khăn. Sau khi thảo luận, chúng tôi quyết định mẹ chồng sẽ đến ở chung với chúng tôi để dễ dàng chăm sóc cho bà trong những năm tuổi già .
Trong suốt 7 năm đó, tôi đã dành rất nhiều tâm huyết để chăm sóc mẹ chồng. Từ việc chế độ ăn uống hàng ngày cho đến vệ sinh cá nhân của bà, tôi đã tự làm mọi thứ mà không cần sự giúp đỡ từ người khác. Tôi cho rằng, hành động này là sự thể hiện của lòng hiếu thảo với mẹ chồng.
Nhưng một ngày, tôi tình cờ nhìn thấy số dư trong tài khoản hưu trí của mẹ chồng. Con số trên tờ hóa đơn khiến tôi choáng váng: Toàn bộ số tiền lương hưu  của mẹ chồng đã biến mất hoàn toàn! Tôi không thể tin vào những gì mình đang thấy và đã phải kiểm tra lại một vài lần...
Tôi cố gắng giữ bình tĩnh và hỏi mẹ chồng về số tiền đã biến mất. Bà lưỡng lự một lúc nhưng cuối cùng cũng nói với tôi rằng toàn bộ số tiền đó đã được sử dụng để mua các sản phẩm chăm sóc sức khỏe và khóa học về dinh dưỡng.
Ban đầu, tôi không thể tin vào những gì mình nghe. Mẹ chồng tôi thường xuyên thận trọng trong việc chi tiêu, vì sao bà lại hoang phí đến mức này? Hơn nữa, các sản phẩm sức khỏe và khóa học mà bà nói đến rõ ràng là những cái bẫy của những kẻ lừa đảo. Làm sao một người như bà, vốn sáng suốt, lại có thể dễ dàng rơi vào vòng lừa đảo như vậy?
Tôi cảm thấy tức giận và thất vọng. Tức giận vì mẹ chồng quá cả tin và đã đặt niềm tin của mình vào một kẻ lừa đảo. Tôi thất vọng vì tôi đã dành nhiều năm để chăm sóc và hy sinh cho bà, nhưng cuối cùng lại phải đối mặt với sự phản bội. Thêm vào đó, nếu bà tiếp tục bị lừa và mắc nợ, chúng tôi sẽ phải làm sao?
Khi chồng tôi biết chuyện, chúng tôi quyết định đưa mẹ vào viện dưỡng lão . Quyết định này không dễ dàng, bởi chúng tôi biết rằng điều này sẽ làm bà buồn và thất vọng. Tuy nhiên, tôi thực sự không còn lựa chọn nào khác. Ngoài việc phải lo lắng cho bà, tôi cũng cần phải lo cho công việc của mình. Tôi không thể dành cả ngày để giữ bà trong tầm mắt để ngăn cản bà khỏi bị lừa dối.
Khi đưa mẹ vào viện dưỡng lão, mắt bà đã đỏ lên. Bà nắm chặt tay tôi và hỏi tại sao chúng tôi phải làm như vậy. Tôi không biết phải nói gì, chỉ có thể im lặng chịu đựng sự chỉ trích.
Tôi biết quyết định này có thể khiến tôi và chồng bị mắng chửi là bất hiếu. Nhưng tôi tin rằng, sẽ có một ngày mẹ chồng sẽ hiểu. Chúng tôi đưa bà vào viện dưỡng lão là để bà có thể sống cuối đời trong một môi trường an toàn và thoải mái hơn.
Sau một thời gian ở viện dưỡng lão, mẹ chồng tôi đã dần thích nghi với môi trường mới. Các nhân viên ở đó rất chuyên nghiệp và chu đáo. Dần dần, bà đã tạo ra mối quan hệ mới và bắt đầu cười nhiều hơn. Chồng tôi và tôi vẫn thường xuyên liên lạc, thăm bà vào những ngày cuối tuần và đưa bà về nhà vào những dịp lễ lớn. Những phiền muộn xưa đã dần trôi vào quên lãng.
Nhìn lại khoảng thời gian đó, tôi cảm thấy nhẹ nhõm vì đã đưa ra quyết định đúng đắn. Tôi hiểu rằng lòng hiếu thảo không thể đo lường bằng tiền bạc hoặc thời gian. Nó thể hiện qua sự thấu hiểu và sẵn lòng hy sinh từ trái tim. Đồng thời, tôi cảm thấy biết ơn hơn về mối quan hệ với chồng. Chúng tôi đã cùng nhau vượt qua khó khăn và thử thách. Tôi rất may mắn vì chồng tôi đã hiểu và ủng hộ quyết định của tôi.
Hiện tại, mẹ chồng sống ở viện dưỡng lão nhưng tôi vẫn không ngừng thể hiện lòng hiếu thảo với bà. Tôi tin rằng nếu chúng ta sống chân thành và biết cảm thông, cuộc sống sẽ trở nên dễ chịu và thoải mái hơn rất nhiều.
Theo Sohu