Cung điện này vẫn là một trong những địa điểm bí ẩn và thu hút du khách bậc nhất của Ấn Độ.
Cung điện  Jal Mahal hay còn được biết đến với cái tên "cung điện Nước", là một công trình bị bỏ hoang nằm ở hồ Man Sagar tại thành phố Jaipur thuộc bang Rajasthan, Ấn Độ. Cung điện này thu hút sự chú ý khi nằm giữa mặt hồ rộng lớn và được bao quanh bởi những ngọn đồi Nahargarh.
Jal Mahal được vua Madho Singh bắt đầu xây dựng vào năm 1750. Sau đó, con trai của ông, Madho Singh II, quyết định tái lập lại nơi này bằng cách mở rộng sân vườn và thay đổi kiến trúc  bên ngoài.
Điều đặc biệt của Jal Mahal là mặc dù diện tích ước tính rộng hàng nghìn mét vuông nhưng không có phòng để ở. Bên trong chỉ là một khu sân vườn phục vụ cho mục đích giải trí của gia đình hoàng gia. Nhà vua thường đến Jal Mahal để dạo chơi trong khu vườn hoặc tổ chức các bữa tiệc săn vịt mỗi khi mùa săn đến, mời các thành viên của gia đình hoàng gia tham gia. Trong sân vườn, từ những khu vườn yên bình, có thể nhìn ra mặt hồ lấp lánh dưới ánh nắng, với sự xuất hiện của các loài hoa như hoa lục bình và hoa nhài.
Từ đó, Jal Mahal trở thành biểu tượng của kiến trúc Rajput và kỹ thuật xây dựng xuất sắc của người Ấn Độ trong thế kỷ 18. Nơi này thu hút sự chú ý đặc biệt không chỉ bởi vẻ đẹp nguy nga, tráng lệ bên ngoài mà còn bởi những điều bí ẩn sâu bên trong.
Toàn bộ lâu đài được xây từ đá sa thạch đỏ được khai thác từ Jaipur. Điểm đặc biệt tiếp theo là cả tòa cung điện có 5 tầng nhưng 4 tầng chìm dưới nước, chỉ có duy nhất tầng thượng nổi trên mặt nước với các ban công và cổng vòm được chạm khắc tinh xảo. Điều này là do việc xây dựng một con đập giữa hai ngọn đồi xung quanh để ngăn lũ lụt, dẫn đến tình trạng Jal Mahal bị nước nhấn chìm một phần.
Thời điểm Jal Mahal trở nên đáng để chiêm ngưỡng nhất là vào buổi tối khi lên đèn. Với mặt hồ, màn đêm tối và ánh đèn vàng càng tôn lên vẻ lung linh của cung điện Nước.
Dù hơn 300 năm trôi qua, bên trong cung điện vẫn được bảo quản rất tốt, với những bức tranh vẽ tay tinh xảo và cấu trúc kiến trúc như cầu thang, mái vòm và tòa tháp hình bát giác ở mỗi góc vẫn giữ nguyên được sự tao nhã và xa hoa.
Trước nổi tiếng như hiện nay, ít ai biết rằng Jal Mahal đã bị lãng quên trong hơn 200 năm vì nước thải chưa được xử lý làm ô nhiễm hồ nước nhân tạo Man Saga. Ban đầu, hồ nước này được bắt đầu xây dựng từ năm 1610 nhằm giải quyết vấn đề đói khát và khan hiếm nước. Trong suốt nhiều thập kỷ tiếp theo, nó đã trở thành nguồn nước cung cấp cho cư dân trong khu vực xung quanh và là điểm dừng chân của các đàn chim di cư.
Cho đến năm 2004, sau khi bị ô nhiễm trực tiếp từ nước thải, một công ty tư nhân ở Ấn Độ đã bắt đầu quá trình làm sạch hồ nước nhân tạo này để biến nó thành điểm đến du lịch mới. Quá trình phục hồi diễn ra suôn sẻ trong 6 năm, cải thiện chất lượng nước hồ và dẫn đến sự gia tăng đáng kể của lượng khách du lịch.
Jal Mahal là một trong những công trình ở Ấn Độ được bảo tồn với trạng thái tốt nhất đến nay. Nơi này cũng là điểm đến thu hút nhiều du khách  và là địa điểm chụp ảnh phổ biến nhất trong quốc gia có dân số đông nhất thế giới. Mặc dù hiện nay việc vào bên trong cung điện Nước vẫn bị cấm nhưng du khách vẫn có thể thuê thuyền dạo quanh hồ để chiêm ngưỡng công trình kỳ vĩ này ở cự ly gần hơn.