Nghe chồng kể qua, tôi thất vọng vô cùng. Dù không có nhiều tiền nhưng mỗi lần về quê tôi đều hoàn thành nghĩa vụ của con dâu, chăm sóc bà, lo toan dọn dẹp trong nhà.
Vợ chồng tôi cùng quê. Sau khi kết hôn, cả hai sinh sống và làm việc ở thành phố, cách quê khoảng 300km. Vì vậy, mỗi dịp nghỉ lễ đều tranh thủ về quê thăm hai bên nội ngoại.
Dịp nghỉ lễ 30/4 năm trước, cả nhà đặt xe trước cả tháng trời, chuẩn bị rất nhiều đồ đạc để mang về quê vì kỳ nghỉ kéo dài 5 ngày. Sau 5 tiếng đồng hồ đi xe, được hít thở bầu không khí trong lành, thoáng đãng ở quê khiến tôi vô cùng vui sướng, hạnh phúc. Thế nhưng, niềm vui chưa kéo dài được bao lâu tôi đã nhận về nỗi thất vọng, buồn rầu.
Chồng tôi là con trai trưởng nên lễ Tết nào đều phải hoàn thành nghĩa vụ bên nội xong mới đến nhà ngoại. Vì thế, kỳ nghỉ lễ này, nhà tôi cũng về nội trước. Vợ chồng con cái dắt díu nhau lên xe từ 11h đêm, đến 4h sáng về đến nhà, nhưng điều khiến tôi không ngờ chính là thái độ của mẹ chồng . Những tưởng con cháu về quê chơi bà sẽ vui vẻ nhưng không, bà cũng chẳng dậy mở cửa. Chồng tôi tự tìm chìa khóa, mở cửa vào nhà. Bà cáu kỉnh nói rằng sao về giờ này để mất giấc ngủ của bà.
Lúc mở cửa phòng, chồng tôi sững người khi thấy lớp bụi phủ kín sàn nhà, ga giường, mùi ẩm mốc bốc lên khó chịu. Chưa kể, mẹ tôi có cửa hàng bán hàng tạp hóa ở chợ nên bà xem phòng ngủ của vợ chồng tôi như kho hàng. Có bao nhiêu hàng hóa nhập về chưa mang ra cửa hàng, bà chất hết vào phòng chúng tôi. Hàng loạt thùng giấy đựng đầy đồ đạc chất cao ngất khiến tôi chỉ biết thở dài. Tôi lọ mọ sau dọn hơn 30 phút, cuối cùng cả nhà cũng có thể nghỉ ngơi tạm, đợi sáng rõ rồi dọn lại sau. Thế nhưng, hôm sau bà cũng chẳng hề hỏi thăm lấy một câu. Chồng tôi cằn nhằn rằng sao bà chất đầy hàng hóa trong phòng, bà thủng thẳng đáp: "Phòng ấy ít người ở, còn trống thì để một chút có sao".
Đến trưa hôm ấy, gia đình em chồng cũng về quê chơi. Vốn dĩ hai gia đình đã hẹn cùng nhau về quê nghỉ lễ. Vợ chồng tôi đi ô tô nên về trước, cô chú đặt vé máy bay nên về sau. Biết tin cô chú về, mẹ chồng chuẩn bị cơm nước tươm tất, toàn món ăn ngon rồi chạy ra đầu ngõ để đón. Bà bế con trai của chú út rồi khen lấy khen để, hỏi han ríu rít: "Cục cưng của bà đi xa thế có mệt không?".
Khi phụ cô chú sắp xếp đồ đạc, chồng tôi phát hiện căn phòng của cả hai đã được mẹ dọn dẹp sạch sẽ, chăn gối được giặt giũ thơm tho. Điều này có nghĩa là trước đó, mẹ chỉ dọn phòng cho vợ chồng cô chú còn phòng của vợ chồng tôi thì không.
Dù rất bực nhưng chồng tôi không nói ra vì không muốn làm mất không khí vui vẻ của cả nhà. Cho đến tối hôm đó, khi đi ngang qua phòng mẹ và nghe được câu chuyện của bà cùng em dâ u, chồng tôi đã vội về phòng và đề nghị tôi sáng hôm sau sẽ về nhà ngoại chơi lễ. Hóa ra, mẹ chồng yêu quý vợ chồng em trai vì cô chú giàu có hơn, mỗi lần về quê đều mua quà, biếu bà tiền tiêu. Trong khi đó, vợ chồng  tôi còn khó khăn nên không biếu bà được nhiều. Bà còn dùng những lời lẽ nặng nề để chỉ trích rồi cho rằng tôi mang hết tiền về ngoại nên không cho bà. Dịp nghỉ lễ này, bà còn nói với em dâu rằng đừng có đi chợ hay nấu nướng gì, cứ để mình tôi lo vì người góp tiền người góp công, nhà tôi không có tiền thì phải làm việc nhà.
Nghe chồng kể qua, tôi thất vọng vô cùng. Dù không có nhiều tiền nhưng mỗi lần về quê tôi đều hoàn thành nghĩa vụ của con dâu, chăm sóc bà, lo toan dọn dẹp trong nhà. Tôi cũng không nề hà công việc gì, chưa từng oán thán. Thế nhưng, chỉ vì tiền mà bà thiên vị con cái, nghĩ xấu cho tôi.
Sáng hôm sau, chồng tôi chuyển khoản 3 triệu đồng biếu bà rồi xin phép cả hai sang nhà ngoại đón Tết. Mẹ chồng tôi nghe vậy cũng hơi bất ngờ nhưng cũng chẳng phản đối.
>>Nghe lời con gái đuổi con dâu ra khỏi nhà vì sợ bị chiếm đất, tôi bật khóc: 80 tuổi còn dại