Vết sẹo" vật lý lớn nhất còn sót lại từ vụ nổ, nơi từng có các đảo và rạn san hô giờ đây là một miệng núi lửa màu xanh rộng 1,6km và sâu 60m.
Castle Bravo là mật danh của vụ thử nghiệm bom  khinh khí (bom hydrogen) đầu tiên của Mỹ trên đảo Bikini vào ngày 1/3/1954. Bikini là một đảo san hô vòng thuộc quần đảo Marshall, nhưng nằm biệt lập trong Thái Bình Dương và cách quốc gia Papua New Guinea hơn 2.000km về phía đông.
Sáng sớm ngày 1/3/1954, quả bom hydro mang mật danh Castle Bravo đã được kích nổ trên bề mặt rạn san hô ở góc Tây Bắc của đảo Bikini. Đám khói hình nấm hình thành từ vụ nổ đạt đến độ cao 14km với đường kính 11km chỉ trong 1 phút đầu tiên. Sau đó đạt đến độ cao 40km với đường kính 100km trong vòng 10 phút tiếp theo với mức phát triển 6km/phút, đã làm phát tán phóng xạ đến 160km cách tâm vụ nổ, khiến thảm họa  xảy ra.
Hàng triệu tấn cát, san hô, thực vật và sinh vật biển từ ba hòn đảo, rạn san hô và vùng đầm phá xung quanh bị bắn vọt lên không trung. Trên đảo Rongelap (nằm cách đó khoảng 200km về phía đông), những lớp tro bụi trắng như tuyết bắt đầu rơi từ trên trời xuống 3-4 giờ sau khi vụ nổ, phủ đầy lên 64 cư dân sống ở đó và cả 18 người sống trên đảo san hô Ailinginae.
Được biết, Castle Bravo mạnh hơn gấp 1.000 lần so với hai quả bom nguyên tử được thả xuống Nagasaki và Hiroshima, Nhật Bản. Các bức ảnh chụp từ trên không xuống đảo Bikini đến nay còn cho thấy "vết sẹo" vật lý lớn nhất còn sót lại từ thời kỳ thử nghiệm hạt nhân, nơi từng có các đảo và rạn san hô giờ đây là một miệng núi lửa màu xanh rộng 1,6km và sâu 60m.
Mặc dù những vụ thử hạt nhân trên đảo Bikini chính thức được chấm dứt vào năm 1958, nhưng do môi trường bị nhiễm phóng xạ nặng nên người dân không thể quay lại đảo được.
Mãi đến năm 1976, tức 30 năm sau vụ thử hạt nhân đầu tiên trên đảo, đa số cư dân cũ đã được phép quay lại đảo, nhưng thật buồn là trong một đợt khảo sát môi trường vào hai năm sau đó, năm 1978, nước Mỹ lại công bố rằng cư dân trên đảo vẫn bị phơi nhiễm phóng xạ ở mức cao nguy hiểm. Thế là cư dân đảo một lần nữa phải rời đảo và đa số họ do tuổi đã cao nên vĩnh viễn không còn cơ hội quay về cố hương Bikini được nữa, một số họ đã qua đời trên đất khách.
Hiện nay, mặc dù mọi người có thể an toàn dạo chơi trên đảo Bikini, nhưng một số dẫn chứng vẫn cho thấy nguồn thức ăn và nước uống trên đảo đang còn bị nhiễm xạ cao.