Giáo sư Toán học duy nhất của Việt Nam mang hàm cấp Tướng Công an, sở hữu 3 bằng Kỹ sư, 2 bằng Tiến sĩ
Chỉ trong 10 năm, ông đã lấy 3 bằng Kỹ sư và 2 bằng Tiến sĩ, trong đó có Tiến sĩ Quốc gia về Toán cao cấp.
Giáo sư , Thiếu tướng  Nguyễn Đình Ngọc (1932-2006) là người xã Phượng Dực, huyện Phú Xuyên, TP. Hà Nội. Cuối năm 1947, ông cùng cha là bác sĩ yêu nước Nguyễn Đình Diệp bị giặc Pháp bắt.
Khi hai cha con ông bị giải đến Đáp Cầu (Bắc Ninh), trước lúc chia tay, bác sĩ Nguyễn Đình Diệp đã căn dặn con trai: "Con hãy cố học và giúp người khác học, dân mình khổ trước hết vì giặc dốt đấy". Lời dặn ấy như thôi thúc chàng thanh niên Nguyễn Đình Ngọc không ngừng phấn đấu trên con đường chinh phục các đỉnh cao tri thức.
Năm 1953, Nguyễn Đình Ngọc được tổ chức đưa ra nước ngoài học tập. Đây cũng là năm ông chính thức gia nhập lực lượng điệp báo của Công an Nhân dân  Việt Nam.
Trong thời gian sống và học tập tại Pháp, chàng trai người Việt Nguyễn Đình Ngọc đã lấy 3 bằng Kỹ sư và 2 bằng Tiến sĩ , trong đó có Tiến sĩ Quốc gia về Toán cao cấp. Thời gian này, ông cũng tham gia giảng dạy tại một số trường đại học của Pháp.
Sau thời gian sống và làm việc nơi xứ người, năm 1966, ông về nước và được bổ nhiệm vào vị trí Giáo sư Đại học Khoa học Sài Gòn. Trong mắt mọi người, ông sống một mình (vợ con ông khi đó đều ở lại Pháp) và có cách sống rất khác người, nên họ còn gọi ông là “Giáo sư lập dị”.
Có thể kể ra những “lập dị” của ông như ngày ăn có một bữa, cửa buồng khóa những 7 khóa, đi lại toàn cuốc bộ hoặc bằng xe đạp, ăn mặc thì xuềnh xoàng, không rượu, bia, thuốc lá, nhà không có thứ đồ đạc gì đáng giá, toàn sách...
Đến giai đoạn cuối chiến tranh, ông từng bị CIA và đặc vụ Sài Gòn nghi ngờ, bám theo lần manh mối. Thế nhưng, chúng chỉ thấy vị Giáo sư đi dạy liên miên, tập trung nghiên cứu, thỉnh thoảng đi gặp họ hàng, bạn học cũ mà toàn là người trong giới thượng lưu Sài thành.
Sau khi Việt Nam thống nhất, Giáo sư Nguyễn Đình Ngọc vẫn làm công chức thêm vài năm rồi mới nghỉ hưu. Vì thế, ngày ông xuất hiện trong bộ quân phục sĩ quan, mang hàm Trung tá, ai nấy đều bất ngờ, sửng sốt.
Cuối những năm 1980, ông Nguyễn Đình Ngọc chuyển ra Hà Nội, công tác ở bộ phận nghiên cứu kỹ thuật của Bộ Nội vụ (sau là Bộ Công an). Cuối thập kỷ 90, ông Ngọc được phong hàm Thiếu tướng, là Cục trưởng Cục Viễn thông tin học, Bộ Công an. Có thời điểm, nhà tình báo này làm Phó ban chỉ đạo Công nghệ thông tin Nhà nước.
Mãi khi ông đã nghỉ hưu (năm 2002), nhiều người mới biết trong cuộc kháng chiến chống Mỹ, khoa học chỉ là vỏ bọc, ông là một “Việt Cộng nằm vùng”.
Chuyện ông tiết lộ đại loại chỉ có vậy, hé mở việc ông từng là một điệp viên của ngành Công an. Nhiều nhà văn, nhà báo đã sốt sắng tìm ông khai thác nhưng đều thất bại, “Giáo sư lập dị” chỉ thích nói về Toán học , Tin học mà chẳng kể chút gì về việc làm tình báo của mình.
Tháng 5/2006 ông bị bệnh hiểm nghèo từ trần, hưởng thọ 74 tuổi.