Muốn có được cuộc sống bình yên và hạnh phúc sau khi về hưu, mỗi người cần lường trước những rủi ro để không mắc phải.
Nhiều người vẫn nói rằng nuôi con để dưỡng già . Nhà đông con sẽ không cần phải lo nghĩ nhiều chuyện ốm đau lúc về già. Tuy nhiên, thực tế đó không đúng với bà Trần 70 tuổi, đến từ Trung Quốc. Câu chuyện bà Trần chia sẻ trên diễn đàn Toutiao đã nhận được không ít sự bàn tán của người dùng mạng về vấn đề tiền bạc và tình thân.
Dồn hết tiền tiết kiệm lo cho con
Tôi năm nay 70 tuổi, chồng tôi đã mất và hiện tôi đang sống một mình. Vợ chồng tôi có 1 đứa con trai duy nhất, vì vậy mà đối với chúng tôi con trai chính là báu vật.
Từ khi con trai còn nhỏ nó đã được sống trong 1 môi trường hạnh phúc. Chúng tôi luôn dồn mọi tình cảm, hy vọng cho con trai duy nhất. Từ nhỏ tới lớn con trai tôi đều được học hành cẩn thận, sống không thiếu thứ gì. Tới tận khi con tốt nghiệp đại học, đối với tôi đó vẫn chỉ là 1 cậu bé.
Mong muốn con có điều kiện sống tốt, tôi đã dồn toàn bộ tiền tiết kiệm  khoảng 2 triệu NDT (khoảng 6,5 tỷ đồng) để có thể mua được cho con 1 căn hộ ở thành phố lớn. Vì thương con cái, tôi cũng không dự trữ lại cho mình một khoản nào. Ngay sau đó, con của tôi cũng dần kết hôn. Lúc này tôi nghĩ rằng mình đã hoàn thành nghĩa vụ nuôi con và đặt nhiều hy vọng vào tương lai sẽ được báo đáp.
Cha mẹ và con cái có thể quay lưng khi động đến tiền bạc
Sau khi mua được nhà, con trai tôi chăm chỉ hơn rất nhiều. Mỗi tháng các con đều phải tự trả nốt số tiền còn nợ mua nhà nên tôi cảm thấy yên lòng. Tuy nhiên, khoảng 1 năm sau, các con trở về quê thăm tôi và kể rằng cuộc sống rất khó khăn, không đủ tiền nuôi con. Lúc đó vì thương con, tôi đành trích 1 khoản lương hưu hàng tháng, gửi hỗ trợ.
Một thời gian sau đó, tôi bất ngờ đổ bệnh. Trong vòng 1 tháng tôi ngã 2 lần và bị chấn thương cột sống. Bác sĩ chẩn đoán rằng tôi phải phẫu thuật gấp mới có thể đi lại được, nếu không có khả năng bị liệt. Lúc này tôi gọi ngay cho con trai nhưng thay vì hỏi han, quan tâm tôi con lại nói rằng không còn tiền vì tháng nào cũng phải trả nợ. Lúc này tôi thật sự rất cô đơn và hối hận vì trước kia đã tiêu tiền không kiểm soát cho con. Tôi đã lo lắng cho các con từng li từng tí trong khi bản thân cũng cần tiền dưỡng già, chữa bệnh.
May mắn thay, cuối cùng tôi cũng tự tìm ra lối thoát cho bản thân mình. Trước khi chồng qua đời, ông ấy đã để lại 1 khoản tiền nho nhỏ để phòng khi 2 vợ chồng gặp bất trắc. Từ trước tới nay tôi chưa từng nghĩ sẽ sử dụng số tiền này vì đó là thứ đáng giá chồng để lại. Thế nhưng giờ đây tôi phải sử dụng số tiền ấy để tự cứu mình.
Sau sự việc, tôi nhận ra rằng khi về già, chúng ta cần tính toán rõ ràng chuyện tiền bạc với con cái để tránh vướng vào những rắc rối không đáng có. Đây cũng là điều mà nhiều người cao tuổi không làm được khiến cuộc sống của họ khó yên ổn.